Chúng tôi viết

Mùa xuân sum họp

Mùa xuân Ninh Thuận trong tôi

Chắc hẳn , ai cũng đã từng trải qua nhiều mùa xuân trên chính quê hương của mình , có thể nó để cho bạn nhiều kỉ niệm , những nỗi nhớ khi bạn xa quê . Đối với tôi cũng vậy , tôi cũng có quê hương và mỗi khi tết đến trên quê tôi, tôi lại cảm thấy tràng ngập sự háo hức và mong đợi để được về nhà sum vầy bên cạnh mâm cơm ấm cúng với gia đình , để trang trí nhà cửa , để được gói được nếp bánh chưng , bánh tét thấm đẫm hương vị quê hương .

ngày lễ tình nhân

Tâm sự ngày valentine

Đúng ngày lễ tình nhân là một ngày rất đặc biệt, nhưng đâu cần chi đợi đến ngày này người ta mới dành tình yêu cho nhau đâu, hàng ngày vẫn trao cho nhau những tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc,cho đi yêu thương và nhận lại yêu thương là những điều luôn có trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng có lẽ ngày này là một ngày khiến con người trở nên dũng cảm hơn,mạnh dạn hơn và thể hiện cho đối phương biết rõ hơn về tình yêu mình dành cho họ, là ngày giúp cho sự tình yêu của họ được siết chặt hơn.

sông đêm

Tự tình một đêm trôi

Đêm. Thành phố lên đèn như ngọn sao sa, màn sương dày dần lên, bao trùm cảnh vật Bấu trời khoác chiếc áo màu xám mực buồn lơ đãng, đăm chiêu bàng bạc nôi suy tư. Khi thành pho đa ngủ say vùi sau một ngàỵ mệt mỏi, bóng đêm mở ra một dơi sống khác của pho xa, cam giac ve mọt tạo hóa màu nhiệm như phong toa mọi cảm xúc. Có lúc bông giật mình bất giác se se lạnh cái lạnh không đù thấm vàọ da vào thịt nhưng cũng đủ làm cho hồn ai mênh mang, ngây ngât một nôi niềm khó tả...

Mưa ở Huế

Phố mưa tôi về

Đó là một ngày tiết trời lạnh se và heo may theo về khắp phố. Những cơn mưa đầu tiên rả đều lên đền đài, lăng tẩm. Huế mờ ảo trong màn mưa, ướt đấm những ngọn cỏ mật ven sông, Và thế là mùa mưa bắt đầu từ lúc nửa đêm của một ngày cũ. Trong bước luân vũ của tạo hoá, mưa là trạng thái niều mâu thuẫn, bởi nó mang đến cho thế giới tự nhuên và tâm hồn của con người một cái gì đó ngổn ngang, không có hình vóc cụ thể nhưng lại như thể hiện trước mắt. Mưa ùa về như cố nhân vậy, chẳng lạ lẫm chút nào cứ thế mà xông xộc tới. Xối xả trên mái hiên, nhảy nhót trong vườn, trên những cây long não rồi cuống quýt trườn ra sông.

Mưa ở Huế

Nỗi niềm chi rứa mưa ơi

Mưa, những cơn mưa giao mùa vừa mới dứt. Làm kẻ lãng du, tôi lang thang dọc con đường ngược xuôi xe cộ thơ thẩn ngắm những giọt mưa còn đọng trên lá. Giữa sắc trời bảng lảng hơi sương trong buổi sớm bồng bềnh mây trôi, giữa cái mênh mang muôn điệu của dòng đời. Tôi để mặc cho miền ký ức trôi dạt đến một khung trời - nơi dó có chọn yên bình để rồi nhớ, rồi thương, rồi khát khao hoài niệm bâng khuâng biêng biếc một cõi lòng. Đâu đó chợt nghe môt một cơn gió nhè nhẹ mang hơi lạnh phả vào người rồi tan ra quyện vào da thịt, vào trong từng nhịp thở đôi lúc cho ta cảm giác thật lạ và đôi khi tự hỏi “mình đang mơ?”

hoa nắng

Tháng Ba về từ trong màu hoa nắng

Tôi chỉ thấy người ta nhắc đến phượng vĩ tháng Sáu hay cùng lắm là tháng Năm. Có ai nói về phượng vĩ tháng Ba đâu. Bời thực tế, phượng chỉ nở hết xác khoe mình vào hai tháng trên. Tôi cũng thích phượng, yêu phượng như bao cô cậu tuổi hoa khác. Nhưng là phượng đầu mùa. Duý nhất, một chùm thôi!

Khoảnh khắc giao thừa

Khoảnh khắc giao thừa

Một năm có bốn mùa : xuân, hạ, thu đông; nó lặp lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn. Và khi những bông hoa đào hoa mai chấm nở, hoa mận hoa mơ phủ trắng trên những quả đồi chính là lúc báo hiệu một năm cũ sắp qua, năm mới đã đến, mùa xuân đến thật rồi. Già trẻ với những cảm xúc lẫn lộn, háo hức đợi chờ và cuối cùng cũng đến, ngày đón chờ khoảnh khắc chuyển giao giữa năm cũ và mới có lẽ chính là lúc nhiều cảm xúc nhất đối với tất cả mọi người.

Tuổi 20

Tuổi 20 tôi chọn bước một mình!

Thời gian là những năm tháng vô tình mà ở đó ai rồi cũng sẽ khác chính mình của ngày xưa. Tuổi 20 cũng giống như một trang chuyện mở đầu cho một cuộc đời mà thật khó để đặt bút vẽ ra bao viễn tưởng. Rồi ở đó cũng sẽ có những nhân vật người ta chẳng còn muốn nhắc lại, bởi họ sợ, dòng mực vừa viết ra sẽ chẳng biết đâu là điểm kết thúc. Tuổi 20 là thế, chúng ta không còn là những đứa trẻ nhưng cũng chưa bước đến ngưỡng cửa của tuổi trưởng thành. Những năm tháng của tuổi 20, tôi chọn bước một mình.

Tết nhạt

Có phải càng lớn, Tết càng “Nhạt” ?

Giường như thời nay không khó để bắt gặp những câu nói của người lớn đã không còn vui mừng đối với 1 ngày lễ lớn của dân tộc – Tết. Phải chăng cứ đến tết thì họ chỉ còn những nỗi chán trường, đầy lo toan về cuộc sống như sức khỏe, tiền bạc? Phải chăng khi mỗi con người chúng ta khi trưởng thành sẽ không còn niềm vui giống như hồi nhỏ được người lớn cho lì xì đầu năm, không còn sự ngây thơ trong sáng, đơn thuần để đón nhận những điều tốt đẹp trong đầu xuân ? Thế giới của những người trưởng thành thì Tết sẽ chỉ tràn đầy những áp lực, mệt mỏi từ gia đình, công việc nên không còn hứng thú đối với tết, tết đã “nhạt” đi rồi?

Những ngày khủng hoảng

Lại một năm nữa sắp qua đi

Lại một năm nữa sắp qua đi, chợt nhìn lại bản thân xem những năm nay mình đã được trải nghiệm, làm những gì ý nghĩa. Có những kỉ niệm, kí ức từ quá khứ ùa về trong bộ não bé nhỏ. Và một kí ức gắn với thời học sinh không bao giờ quên của tôi rằng mình đã từng trượt cấp 3. Đến nay dù đã trở thành một sinh viên đại học nhưng có lẽ những nuối tiếc về ngôi trường cấp 3 mình từng ao ước, đã từng nỗ lực bước chân vào lại không trở thành sự thật. Hồi đó mình đã nghĩ trượt cấp 3, phải chăng một tương lai tăm tối đang chờ mình ở phía trước?

Ninh Thuận Quê Tôi

Ninh Thuận quê tôi

Tôi sinh ra và lớn lên trên một mảnh đất đầy nắng và gió , nói đến đây chắn hẳn mọi người cũng đoán được là đâu ? Đúng thật vậy quê tôi ở Ninh Thuận – là nơi “thiếu mưa, thừa nắng”, hãy một lần ghé thăm thành phố trẻ -Tp. Phan Rang-Tháp Chàm, thành phố vừa được công nhận là đô thị loại 2 đúng vào Ngày kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng Ninh Thuận (16/4/1975-16/4/2015). Nếu bạn còn chưa biết nhiều về nó thì hãy theo dõi bài viết của tôi để xem miền quê này có gì nhé.

Ước mơ của tôi

Ước mơ của tôi là ngọn đèn dẫn lối

Nếu một ngày cuộc sống của bạn nhuộm màu đen tối, vậy ước mơ là cây bút dạ quang điểm lên đó những vì sao chiếu sáng.

Thành phố Đà Lạt

Đà Lạt Tôi Yêu

Có lẽ nhắc đến một địa điểm du lịch nổi tiếng thì chúng ta không thể nào bỏ qua được vùng đất yên bình Đà Lạt. Một thành phố mộng mơ mang danh thành phố ngàn hoa, thành phố sương mù, xứ sở tình yêu,... mang lại trải nghiệm tuyệt vời nhất cho bất cứ du khách nào đặt chân tới nơi này. Tôi yêu Đà Lạt mặc dù tôi không phải người con sinh ra ở mảnh đất này. Đối với tôi mọi thứ ở đây đều đẹp từ thiên nhiên, khí hậu se se lạnh, đến con người thật thà, thân thiện.

Tôi rất buồn khi nhiễm covid

Tâm sự của một người từng nhiễm covid

Tôi là Kim Oanh , năm nay vừa tròn 18 tuổi .Có lẽ có nhiều bạn bằng tuổi tôi , nhỏ hơn hoặc lớn hơn tôi đang đọc bài viết này , không biết các bạn đã từng trải qua cảm giác sợ một thứ gì đó chưa ? Còn đối với tôi , tôi đã trải qua cảm giác đáng sợ đó . Ước gì tôi có thể nói lên hai từ giá như , giá như tôi có thể quay lại nhưng ngày đầu tháng 7, giá như tôi biết trân trọng , chăm sóc bản thân mình nhiều hơn , để giờ đây tôi mới nhận ra và nói lên hai từ hối hận...

Chợ

Chợ

Có lẽ khi nhắc đến từ “Chợ” thì mọi người thường hay liên tưởng đến những âm thanh ồn ào, những mặt hàng được bày bán mọi nơi, hay những lời lẽ có thể không được văn minh khi có chuyện xích mích,… nhưng đối với tôi chợ là nơi để mọi người tụ tập, nơi đáp ứng được nhu cầu đời sống của con người thuận mua vừa bán, nơi mưu sinh của nhiều mảnh đời trong cuộc sống.

Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy

Cám ơn mỗi sớm mai thức dậy

Cuộc sống muôn màu muôn vẻ không chỉ có con đường trải hoa hồng mà còn nhiều những con đường đầy chông gai nhưng chúng ta vẫn phải đi tiếp. Cũng như có những đắng cay, mất mát xen lẫn ngọt ngào hạnh phúc. Có ai đó nói rằng cuộc đời này rất dài nhưng cũng có người quan niệm rằng nó thật ngắn ngủi, có thể hôm nay khoẻ mạnh nhưng chưa biết trước được ngày mai có ốm yếu hay không? Hôm nay còn khoẻ mạnh đến thế mà ngày mai bạn đã nhận được một tin dữ từ người thân yêu nào đó. Vậy trong một khoảnh khắc nào đó, bạn có cảm thấy viết ơn cuộc đời này chưa? Đã có khi nào cảm thấy hạnh phúc và cám ơn cuộc đời vì mỗi sớm mai thức dậy ta lại có thêm một ngày mới để yêu thương.

màn đêm và nỗi buồn

Màn đêm và những nỗi buồn không tên

Màn đêm buông xuống, Những nỗi buồn cứ thế ập đến, cảm giác trống trải, cô đơn,chán chường,.. bao nhiêu cảm xúc cứ ùa về. Hoá ra có những ngày lại buồn đến thế.

Ông và cháu

Người cha thứ hai của con

Có một người không cùng một giọt máu nhưng được gọi là cha. Có một người dưng nước lã chưa từng quen biết, mỗi người sống ở một thành phố khác nhau nhưng lại được về sống chung một mái nhà. Yêu thương, đùm bọc và chở che như một người thân ruột thịt, tôi gọi người đó là người cha, người bố thứ hai của mình, đó là bố chồng.

1 2 3 4  Trang sau