Không ồn ào và náo nhiệt, cũng không phô trương và nồng cháy, tình yêu thương của cha là một thứ gì đó vô cùng thầm lặng mà mạnh mẽ. Đôi khi, đấy là nghiêm túc, sự tỉ mỉ, cẩn thận, dù chưa một lần nói ra nhưng ngày càng thấm nhuần, da diết. Đâu ai hình dung ra được, đằng sau của một người đàn ông......
Có lẽ một này nào đó tôi không còn yêu thích cậu ấy nữa, nhưng chắc chắn tôi sẽ không thể nào căm ghét hay vứt bỏ bản thân vì đã từng yêu thương cậu ấy hết lòng. Tôi cũng cảm thấy bản thân mình vô cùng may mắn vì đã gặp được cậu, thật may vì cậu là một người hoàn hảo, thật may vì cậu không phải......
Trước ngưỡng cửa của sự trưởng thành, tuổi 18 tựa như một bức tranh thanh xuân rực rỡ và nồng nhiệt nhất. Tại thời điểm ấy, chúng ta được là chính mình, được tự do theo đuổi thứ mình muốn và được yêu thương. Chính vì vậy, đừng dừng lại, hãy lắng nghe tiếng gọi từ trái tim nóng bỏng đang cháy trong......
Một năm có bốn mùa : xuân, hạ, thu đông; nó lặp lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn. Và khi những bông hoa đào hoa mai chấm nở, hoa mận hoa mơ phủ trắng trên những quả đồi chính là lúc báo hiệu một năm cũ sắp qua, năm mới đã đến, mùa xuân đến thật rồi. Già trẻ với những cảm xúc lẫn lộn, háo hức......
Lại một năm nữa sắp qua đi, chợt nhìn lại bản thân xem những năm nay mình đã được trải nghiệm, làm những gì ý nghĩa. Có những kỉ niệm, kí ức từ quá khứ ùa về trong bộ não bé nhỏ. Và một kí ức gắn với thời học sinh không bao giờ quên của tôi rằng mình đã từng trượt cấp 3. Đến nay dù đã trở thành một......
Nếu một ngày cuộc sống của bạn nhuộm màu đen tối, vậy ước mơ là cây bút dạ quang điểm lên đó những vì sao chiếu sáng....
Tôi là Kim Oanh , năm nay vừa tròn 18 tuổi .Có lẽ có nhiều bạn bằng tuổi tôi , nhỏ hơn hoặc lớn hơn tôi đang đọc bài viết này , không biết các bạn đã từng trải qua cảm giác sợ một thứ gì đó chưa ? Còn đối với tôi , tôi đã trải qua cảm giác đáng sợ đó . Ước gì tôi có thể nói lên hai từ giá như , giá......
Có một người không cùng một giọt máu nhưng được gọi là cha. Có một người dưng nước lã chưa từng quen biết, mỗi người sống ở một thành phố khác nhau nhưng lại được về sống chung một mái nhà. Yêu thương, đùm bọc và chở che như một người thân ruột thịt, tôi gọi người đó là người cha, người bố thứ hai......
Có những lời nói không thể nào thốt ra , có những nỗi đau không thể ai hiểu thấu , có những nỗi buồn chỉ giấu riêng mình biết – có lẽ đó chính là người mẹ ....
Không khí se lạnh len lỏi vào những ngó ngách từng nhà,thật sự chỉ muốn nằm thêm chút nữa, thêm 5 phút nữa thôi, ấm quá chẳng muốn dậy tẹo nào. Nhưng tôi lấy hết can đảm chui ra khỏi chiếc chăn ấm, nhìn lên quyển lịch dày cộm ngày nào vẫn để ngăn nắp trên bàn chỉ còn vài tờ mỏng dính. Xé tờ một tờ......
Được khôn lớn và trưởng thành như ngày hôm nay chắc hẳn chúng ta ai cũng có những kí ức tuổi thơ vui có, buồn có. Ai cũng phải trải qua một quãng đường học sinh vô tư, trong sáng và có lẽ không ai có thể quên được những người thầy cô giáo đã dìu dắt trong quãng thời gian ngồi trên ghế nhà trường.......
Mùa đông bầu không khí trở nên trầm lặng,u sầu. Người ta thường nói rằng : "Cảnh buồn người có vui đâu bao giờ". Cơn mưa đầu tiên của mùa đông đã đến, nó đến vội vã, không hẹn trước, đến rồi lại đi không một lời chào. Cũng như tâm trạng của tôi lúc này, đa sầu đa cảm, những nỗi buồn ập đến khi nào......
Thất bại luôn là bóng tối trước bình minh và tiếp đó sẽ là sự xuất hiện trước bình minh...
Bài viết về Mẹ của Võ Kim Oanh : Chúng ta có rất nhiều nơi để đi nhưng chỉ có một nơi để về , đó chính là gia đình . Nhắc đến hai từ gia đình chắc chắn bạn không thể nào quên được người mẹ . Người đã tần tảo , chăm sóc cho mái ấm nhỏ , lo cho con từng miếng ăn , từng giấc ngủ ....
Ai cũng có duy nhất một người mẹ, càng lớn lên, và khi đã trở thành cha mẹ, chúng ta lại hiểu hơn nữa về chính cha mẹ của mình. Công Cụ Tốt xin giới thiệu tùy bút "Mẹ yêu ơi" của An Chi, một người Công Cụ Tốt....
Chắc hẳn ở một góc nhỏ nào đó trong trái tim mỗi người đều có những kí ức không thể nào quên xen lẫn những niềm vui và nỗi buồn. Vào một ngày nào đó nó bỗng nhiên ùa về với bao nhiêu cảm xúc khiến lòng thấy nôn nao và nhớ về một thời đã xa đó.Tuổi thơ thời cấp hai gắn liền với mái trường Phổ thông......
Chắc hẳn đối với những đứa con xa nhà xa quê thì nỗi nhớ quê hương luôn da diết và mãnh liệt. Tôi cũng vậy, sinh ra trong một bản làng trên vùng núi cao thuộc tỉnh sơn la, một tỉnh thuộc vùng núi phía bắc. Giờ đây cuộc sống tấp nập, đông đúc và đầy đủ hơn nhưng chưa bao giờ nỗi nhớ quê hương ấy vơi......
“Tôi dành cả tuổi thơ để mong mình khôn lớn. Nhưng đánh đổi cả quãng đời trường thành cũng chẳng được một lần bé lại” Chắc hẳn mỗi người trong chúng ta, ai cũng có cho mình một thời tuổi thơ, dù là xấu hay đẹp , dù là buồn hay vui nhưng nó cũng là những trang đầu tiên mở ra cuộc đời của mỗi con......
Nếu ai đó nói rằng : Hãy kể về một người thân trong gia đình mà tôi yêu quý nhất, với tôi đó chính là bố....
Người chết họ sẽ đi về đâu? Có lẽ rất nhiều người cũng sẽ thắc mắc về câu hỏi này. Mỗi người Sẽ có những câu trả lời khác nhau, nhưng tôi sẽ nói rằng : '' Họ về nơi trái tim của những người đang sống."Đúng vậy,Bà nội tôi tuy đã đi đến một nơi rất xa, nơi mà tôi sẽ chẳng thể được gặp bà nữa nhưng......