Tôi chỉ thấy người ta nhắc đến phượng vĩ tháng Sáu hay cùng lắm là tháng Năm. Có ai nói về phượng vĩ tháng Ba đâu. Bời thực tế, phượng chỉ nở hết xác khoe mình vào hai tháng trên. Tôi cũng thích phượng, yêu phượng như bao cô cậu tuổi hoa khác. Nhưng là phượng đầu mùa. Duý nhất, một chùm thôi!...
Một năm có bốn mùa : xuân, hạ, thu đông; nó lặp lặp đi lặp lại như một vòng tuần hoàn. Và khi những bông hoa đào hoa mai chấm nở, hoa mận hoa mơ phủ trắng trên những quả đồi chính là lúc báo hiệu một năm cũ sắp qua, năm mới đã đến, mùa xuân đến thật rồi. Già trẻ với những cảm xúc lẫn lộn, háo hức......
Giường như thời nay không khó để bắt gặp những câu nói của người lớn đã không còn vui mừng đối với 1 ngày lễ lớn của dân tộc – Tết. Phải chăng cứ đến tết thì họ chỉ còn những nỗi chán trường, đầy lo toan về cuộc sống như sức khỏe, tiền bạc? Phải chăng khi mỗi con người chúng ta khi trưởng thành sẽ......
Nếu một ngày cuộc sống của bạn nhuộm màu đen tối, vậy ước mơ là cây bút dạ quang điểm lên đó những vì sao chiếu sáng....
Được khôn lớn và trưởng thành như ngày hôm nay chắc hẳn chúng ta ai cũng có những kí ức tuổi thơ vui có, buồn có. Ai cũng phải trải qua một quãng đường học sinh vô tư, trong sáng và có lẽ không ai có thể quên được những người thầy cô giáo đã dìu dắt trong quãng thời gian ngồi trên ghế nhà trường.......
Mùa đông bầu không khí trở nên trầm lặng,u sầu. Người ta thường nói rằng : "Cảnh buồn người có vui đâu bao giờ". Cơn mưa đầu tiên của mùa đông đã đến, nó đến vội vã, không hẹn trước, đến rồi lại đi không một lời chào. Cũng như tâm trạng của tôi lúc này, đa sầu đa cảm, những nỗi buồn ập đến khi nào......
Giữa bộn bề của cuộc sống, trong một khoảnh khắc chán chường, mệt mỏi, cảm thấy mọi chuyện thật tệ thì chắc hẳn mỗi người chúng ta sẽ có một lúc nào đó chỉ ước được một lần quay về với tuổi thơ. Nơi không không có sự bon chen xô bồ, nơi không có sự lo âu mệt mỏi của cuộc sống....
Tiếng khóc o oe đầu tiên cất lên khi con chào đời, mẹ thấy thật hạnh phúc biết bao. Vậy là thượng đế đã ban cho mẹ một thiên thần mà mẹ quý hơn cả sinh mạng của mình, nụ cười hạnh phúc của mẹ nở trên môi....
Chắc hẳn ở một góc nhỏ nào đó trong trái tim mỗi người đều có những kí ức không thể nào quên xen lẫn những niềm vui và nỗi buồn. Vào một ngày nào đó nó bỗng nhiên ùa về với bao nhiêu cảm xúc khiến lòng thấy nôn nao và nhớ về một thời đã xa đó.Tuổi thơ thời cấp hai gắn liền với mái trường Phổ thông......
Có một ngày đi tìm mùa xưa cũ, bước lãng đãng đưa tôi về với biển. Những muộn phiền được rũ sạch, tâm hồn trống rỗng như bầu rượu muốn chứa hết tất cả bầu trời. Muốn gói chút nắng, chút gió mang theo làm của nả, muốn gói cả tiếng chim vang vọng kia về phố với chút nuối tiếc của người tri âm......
Chắc hẳn đối với những đứa con xa nhà xa quê thì nỗi nhớ quê hương luôn da diết và mãnh liệt. Tôi cũng vậy, sinh ra trong một bản làng trên vùng núi cao thuộc tỉnh sơn la, một tỉnh thuộc vùng núi phía bắc. Giờ đây cuộc sống tấp nập, đông đúc và đầy đủ hơn nhưng chưa bao giờ nỗi nhớ quê hương ấy vơi......
“Tôi dành cả tuổi thơ để mong mình khôn lớn. Nhưng đánh đổi cả quãng đời trường thành cũng chẳng được một lần bé lại” Chắc hẳn mỗi người trong chúng ta, ai cũng có cho mình một thời tuổi thơ, dù là xấu hay đẹp , dù là buồn hay vui nhưng nó cũng là những trang đầu tiên mở ra cuộc đời của mỗi con......
Trong mỗi chúng ta ai cũng sẽ có những hồi ức của riêng mình. Khi ta trưởng thành những ký ức vui vẻ hay thậm trí là cả những ký ức buồn đau trong quá khứ đều sẽ là những bài học,trải nghiệm đẹp theo chúng ta trong những tháng ngày dần lớn lên trong cuộc đời . Ngay cả những trận đòn roi đau đớn,ngay......
Người chết họ sẽ đi về đâu? Có lẽ rất nhiều người cũng sẽ thắc mắc về câu hỏi này. Mỗi người Sẽ có những câu trả lời khác nhau, nhưng tôi sẽ nói rằng : '' Họ về nơi trái tim của những người đang sống."Đúng vậy,Bà nội tôi tuy đã đi đến một nơi rất xa, nơi mà tôi sẽ chẳng thể được gặp bà nữa nhưng......
Chiều trôi, nóng nhạt dần cuối chân trời xa. Gió nhẹ nhàng ru qua từng khe lá đưa hàng tre già xào xạc, đi qua hai cánh đồng tình yêu tuổi thơ những kỷ niệm cứ hiện lên rành rọt mỗi khi có dịp quay về, làng không còn như cũ Irong ký ức của bốn mùa phôi thai kỷ niệm, lòng mới hay là bao nhiêu năm......