Có lẽ một này nào đó tôi không còn yêu thích cậu ấy nữa, nhưng chắc chắn tôi sẽ không thể nào căm ghét hay vứt bỏ bản thân vì đã từng yêu thương cậu ấy hết lòng. Tôi cũng cảm thấy bản thân mình vô cùng may mắn vì đã gặp được cậu, thật may vì cậu là một người hoàn hảo, thật may vì cậu không phải......
Trước ngưỡng cửa của sự trưởng thành, tuổi 18 tựa như một bức tranh thanh xuân rực rỡ và nồng nhiệt nhất. Tại thời điểm ấy, chúng ta được là chính mình, được tự do theo đuổi thứ mình muốn và được yêu thương. Chính vì vậy, đừng dừng lại, hãy lắng nghe tiếng gọi từ trái tim nóng bỏng đang cháy trong......
Có một nhà văn nổi tiếng đã nói rằng: “ Tôi mang ơn cha mẹ cho tôi sự sống, nhưng tri ân thầy cô đã dạy tôi sống đẹp.” Có lẽ cuộc đời mỗi chúng ta , ngoài bố mẹ luôn yêu thương con hết mực thì còn có những người cha người mẹ thứ 2 luôn dành cho những người học trò tình yêu vô bờ bến, đó chính là......
Mưa, những cơn mưa giao mùa vừa mới dứt. Làm kẻ lãng du, tôi lang thang dọc con đường ngược xuôi xe cộ thơ thẩn ngắm những giọt mưa còn đọng trên lá. Giữa sắc trời bảng lảng hơi sương trong buổi sớm bồng bềnh mây trôi, giữa cái mênh mang muôn điệu của dòng đời. Tôi để mặc cho miền ký ức trôi dạt đến......
Tôi chỉ thấy người ta nhắc đến phượng vĩ tháng Sáu hay cùng lắm là tháng Năm. Có ai nói về phượng vĩ tháng Ba đâu. Bời thực tế, phượng chỉ nở hết xác khoe mình vào hai tháng trên. Tôi cũng thích phượng, yêu phượng như bao cô cậu tuổi hoa khác. Nhưng là phượng đầu mùa. Duý nhất, một chùm thôi!...
“Hôm nay thật khắc nghiệt , ngày mai còn khắc nghiệt . Nhưng nếu bạn cố gắng ngày kia sẽ là ngày tươi sáng ”-JACK MA...
Được khôn lớn và trưởng thành như ngày hôm nay chắc hẳn chúng ta ai cũng có những kí ức tuổi thơ vui có, buồn có. Ai cũng phải trải qua một quãng đường học sinh vô tư, trong sáng và có lẽ không ai có thể quên được những người thầy cô giáo đã dìu dắt trong quãng thời gian ngồi trên ghế nhà trường.......
Ðã đi qua những ngày xuân phân là bước chân vào một mùa hè oi ả, nắng như hoa phủ ngập trời. Nắng như từ dưới đất nắng lên, hong vàng ngàn chiếc lá xanh. Nắng khiến lòng ai mơ những ngày mưa dịu dàng. Mơ đôi chân trần đi trên những chiếc lá đẫm nước và rùng mình vì cái lạnh tưởng tượng của một ngày......
Tôi yêu và ước mơ trở thành một người giáo viên được đứng trên bục giảng. Bởi lẽ trong suy nghĩ của tôi những người thầy cô giáo thật vĩ đại và cao cả, hiền lành nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc để truyền đạt cho học trò không chỉ những kiến thức trong sách vở mà còn cả những kĩ năng sống để vững bước......
Thất bại luôn là bóng tối trước bình minh và tiếp đó sẽ là sự xuất hiện trước bình minh...
Xuân đến,hạ về,thu tới và đông sang đó là một quy luật mà không ai có thể thay đổi được. Cứ thế nó như một vòng tuần hoàn, như một mê cung lặp đi lặp lại không có lối ra. Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng biệt không giống nhau như: mùa xuân mát mẻ muôn hoa khoe sắc thắm. Mùa hè là mùa của những bông hoa......
Chắc hẳn ở một góc nhỏ nào đó trong trái tim mỗi người đều có những kí ức không thể nào quên xen lẫn những niềm vui và nỗi buồn. Vào một ngày nào đó nó bỗng nhiên ùa về với bao nhiêu cảm xúc khiến lòng thấy nôn nao và nhớ về một thời đã xa đó.Tuổi thơ thời cấp hai gắn liền với mái trường Phổ thông......
Khi tiếng ve kêu rộn rã, những cánh hoa phượng đua nhau khoe sắc chính là báo hiệu một mùa hè lại bắt đầu, nhưng mùa hè năm đó lại khác hẳn với những năm trước đây. Đó chính là mùa hè cuối cùng của tôi và các bạn khối 12 cuối cấp trung học phổ thông....
Nếu ai đó nói rằng : Hãy kể về một người thân trong gia đình mà tôi yêu quý nhất, với tôi đó chính là bố....
Thời gian trôi, công việc trôi. Những dòng chữ dang dở ngủ yên trên bàn, gió thi thoảng lay tấm màn mỏng đưa ánh sáng lách vào qua ô cửa bụi. Người vẫn lặng im......