Tuyển tập các bài viết, những bài tâm sự và tùy bút khi tôi lớn và bắt đầu trưởng thành
Đăng lúc: 21:19 - 17/01/2024
Trước ngưỡng cửa của sự trưởng thành, tuổi 18 tựa như một bức tranh thanh xuân rực rỡ và nồng nhiệt nhất. Tại thời điểm ấy, chúng ta được là chính mình, được tự do theo đuổi thứ mình muốn và được yêu thương. Chính vì vậy, đừng dừng lại, hãy lắng nghe tiếng gọi từ trái tim nóng bỏng đang cháy trong lồng ngực của chính bạn nhé!
Đăng lúc: 10:23 - 23/11/2023
“Hành trình tìm kiếm chính mình là hành trình gian nan nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đó là con đường quanh co, gấp khúc, nhiều ngã rẽ, có những đoạn phải chạy hết sức, lại có những điểm dừng thậm chí là lùi lại, phải quan sát và soi chiếu mới mong tìm lại được chính mình”. Vậy đã bao giờ bạn cảm thấy trống rỗng và đánh mất chính bản thân mình chưa?
Đăng lúc: 16:14 - 30/01/2022
Thời gian là những năm tháng vô tình mà ở đó ai rồi cũng sẽ khác chính mình của ngày xưa. Tuổi 20 cũng giống như một trang chuyện mở đầu cho một cuộc đời mà thật khó để đặt bút vẽ ra bao viễn tưởng. Rồi ở đó cũng sẽ có những nhân vật người ta chẳng còn muốn nhắc lại, bởi họ sợ, dòng mực vừa viết ra sẽ chẳng biết đâu là điểm kết thúc. Tuổi 20 là thế, chúng ta không còn là những đứa trẻ nhưng cũng chưa bước đến ngưỡng cửa của tuổi trưởng thành. Những năm tháng của tuổi 20, tôi chọn bước một mình.
Đăng lúc: 14:52 - 03/01/2022
Tuổi 23 là tuổi mà tôi từng mong đợi nhất, những dự định ấp ủ trong lòng tôi nghĩ sẽ thực hiện được nó khi mình bước ra khỏi giảng đường, ra khi ra khỏi vòng tay của bố mẹ sẽ tự do bay nhảy và theo đuổi những ước mơ của mình. Và rồi tuổi 23 đã đến thật rồi, nó không hề dễ dàng như tôi đã từng nghĩ.
Đăng lúc: 11:09 - 03/01/2022
Xin giới thiệu bài thơ Có đôi lần mình chơi vơi của Trương Thị Xinh
Đăng lúc: 10:36 - 03/01/2022
Tuổi trẻ đến khi chúng ta bước qua những ngày tháng ngu ngơ không lo âu suy nghĩ, là thời huyền diệu nhất của một đời người nhưng lại vô cùng ngắn ngủi. Một tờ lịch được xé đi như một cánh hoa của tuổi thanh xuân lại rơi mất, có tiếc nuối, có mơ hồ. Bằng quy luật đó chúng ta đều phải bước qua tuổi mười tám đôi mươi, có trân trọng có tiếc nuối, có niềm vui và cả nỗi buồn.