📧: hoangnguyen27190@gmail.com
"Mình vẫn thích những ngày yên bình như thế. Những ngày không nghĩ gì, những ngày có thể nằm ngoài hiên nhà của mẹ nghe gió, nghe mùi cây cỏ, nghe tiếng tim mình đập và nghe cả mùi những cơn nắng oi nồng của hạ trắng và những chuỗi ngày mưa lê thê của đông sầu. Ấy là khi ánh nắng đầu tiên trở về sau mấy mươi ngày mưa ủ rũ. Rét mướt nhiều ngày đã làm tê cóng gương mặt có màu da trắng xanh, mịn và mát lạnh hơi mưa của mỗi con người xứ nơi đây. Như từ một cõi xa đâu đó, ánh nắng rớt trên vai trên nón ngỡ ngàng, nhẹ như tơ, như một mảnh lụa the choàng phớt qua. Và gương mặt, dáng đi của mỗi người bỗng trở nên nhẹ nhõm như khói như sương."
Vẫn sống ở Sài Gòn thành thị, nhưng Hoàng vẫn viết tản văn, anh tham ra rộng hơn với các hội văn học nghệ thuật của các tỉnh phía nam và tiếp tục có những ấn bản. Chủ đề mà Hoàng viết đã rộng hơn, vẫn viết về làng quê nhưng Hoàng cũng đã bắt đầu viết về thành phố (tác phẩm Tự Tình Một Đêm Trôi, đăng trên ấn phẩm Nậm Nung của Hội văn học nghệ thuật tỉnh Đăk Nông thấy rõ điều này)
Đêm Thành phố lên đèn như ngọn sao sa màn sương dày dần lên bao trùm cảnh vật Bấu trời khoác chiếc áo màu xám mực buồn lơ đãng đăm chiêu bàng bạc nôi suy tư Khi thành pho đa ngủ say vùi sau một ngàỵ mệt mỏi bóng đêm mở ra một dơi sống khác của pho xa...
Đó là một ngày tiết trời lạnh se và heo may theo về khắp phố Những cơn mưa đầu tiên rả đều lên đền đài lăng tẩm Huế mờ ảo trong màn mưa ướt đấm những ngọn cỏ mật ven sông Và thế là mùa mưa bắt đầu từ lúc nửa đêm của một ngày cũ Trong bước luân vũ của...
Mưa những cơn mưa giao mùa vừa mới dứt Làm kẻ lãng du tôi lang thang dọc con đường ngược xuôi xe cộ thơ thẩn ngắm những giọt mưa còn đọng trên lá Giữa sắc trời bảng lảng hơi sương trong buổi sớm bồng bềnh mây trôi giữa cái mênh mang muôn điệu của...
Tôi chỉ thấy người ta nhắc đến phượng vĩ tháng Sáu hay cùng lắm là tháng Năm Có ai nói về phượng vĩ tháng Ba đâu Bời thực tế phượng chỉ nở hết xác khoe mình vào hai tháng trên Tôi cũng thích phượng yêu phượng như bao cô cậu tuổi hoa khác Nhưng là...
Ðã đi qua những ngày xuân phân là bước chân vào một mùa hè oi ả nắng như hoa phủ ngập trời Nắng như từ dưới đất nắng lên hong vàng ngàn chiếc lá xanh Nắng khiến lòng ai mơ những ngày mưa dịu dàng Mơ đôi chân trần đi trên những chiếc lá đẫm nước và...
Huế được xem là một trong những vùng có nhiều di sản văn hóa Và đến nay không còn một vùng nào có số lượng lớn các di tích dền đài lăng tẩm mà vẫn giữ được hình dạng vốn có của nó như ở cố đô này.Nói đến Huế chắc hẳn ai cũng nghĩ ngay đến vẻ đẹp của...
Có một ngày đi tìm mùa xưa cũ bước lãng đãng đưa tôi về với biển Những muộn phiền được rũ sạch tâm hồn trống rỗng như bầu rượu muốn chứa hết tất cả bầu trời Muốn gói chút nắng chút gió mang theo làm của nả muốn gói cả tiếng chim vang vọng kia
Chiều trôi nóng nhạt dần cuối chân trời xa Gió nhẹ nhàng ru qua từng khe lá đưa hàng tre già xào xạc đi qua hai cánh đồng tình yêu tuổi thơ những kỷ niệm cứ hiện lên rành rọt mỗi khi có dịp quay về làng không còn như cũ Irong ký ức của bốn mùa
Nơi ấy quê nhà Một khoảng trời xa xăm thơ mộng với những mùa mưa nắng nơi có hình ảnh mẹ ngày đêm lam lũ trên mảnh đất khô cằn đầy sỏi đá để tuổi thơ tôi được trọn vẹn Nơi gắn liền với những ký ức rất đỗi ngọt ngào của một thời thơ trẻ hồn nhiên
Thời gian trôi công việc trôi Những dòng chữ dang dở ngủ yên trên bàn gió thi thoảng lay tấm màn mỏng đưa ánh sáng lách vào qua ô cửa bụi Người vẫn lặng im