Không ồn ào và náo nhiệt, cũng không phô trương và nồng cháy, tình yêu thương của cha là một thứ gì đó vô cùng thầm lặng mà mạnh mẽ. Đôi khi, đấy là nghiêm túc, sự tỉ mỉ, cẩn thận, dù chưa một lần nói ra nhưng ngày càng thấm nhuần, da diết. Đâu ai hình dung ra được, đằng sau của một người đàn ông......
Có những lời nói không thể nào thốt ra , có những nỗi đau không thể ai hiểu thấu , có những nỗi buồn chỉ giấu riêng mình biết – có lẽ đó chính là người mẹ ....
Tôi yêu và ước mơ trở thành một người giáo viên được đứng trên bục giảng. Bởi lẽ trong suy nghĩ của tôi những người thầy cô giáo thật vĩ đại và cao cả, hiền lành nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc để truyền đạt cho học trò không chỉ những kiến thức trong sách vở mà còn cả những kĩ năng sống để vững bước......
Chắc hẳn ở một góc nhỏ nào đó trong trái tim mỗi người đều có những kí ức không thể nào quên xen lẫn những niềm vui và nỗi buồn. Vào một ngày nào đó nó bỗng nhiên ùa về với bao nhiêu cảm xúc khiến lòng thấy nôn nao và nhớ về một thời đã xa đó.Tuổi thơ thời cấp hai gắn liền với mái trường Phổ thông......
Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, ngày lễ dành sự tri ân cho công lao của các thầy cô, cũng là ngày mà các cô cậu học trò, sinh viên náo nức chuẩn bị những món quà, những lời chúc tốt đẹp nhất dành cho người dạy dỗ mình. Nhưng không chỉ dừng ở đó, trường đời là một khóa học dài mà con người vẫn đang......