Mưa, những cơn mưa giao mùa vừa mới dứt. Làm kẻ lãng du, tôi lang thang dọc con đường ngược xuôi xe cộ thơ thẩn ngắm những giọt mưa còn đọng trên lá. Giữa sắc trời bảng lảng hơi sương trong buổi sớm bồng bềnh mây trôi, giữa cái mênh mang muôn điệu của dòng đời. Tôi để mặc cho miền ký ức trôi dạt đến......
Tôi chỉ thấy người ta nhắc đến phượng vĩ tháng Sáu hay cùng lắm là tháng Năm. Có ai nói về phượng vĩ tháng Ba đâu. Bời thực tế, phượng chỉ nở hết xác khoe mình vào hai tháng trên. Tôi cũng thích phượng, yêu phượng như bao cô cậu tuổi hoa khác. Nhưng là phượng đầu mùa. Duý nhất, một chùm thôi!...
Được khôn lớn và trưởng thành như ngày hôm nay chắc hẳn chúng ta ai cũng có những kí ức tuổi thơ vui có, buồn có. Ai cũng phải trải qua một quãng đường học sinh vô tư, trong sáng và có lẽ không ai có thể quên được những người thầy cô giáo đã dìu dắt trong quãng thời gian ngồi trên ghế nhà trường.......
Thời gian trôi, công việc trôi. Những dòng chữ dang dở ngủ yên trên bàn, gió thi thoảng lay tấm màn mỏng đưa ánh sáng lách vào qua ô cửa bụi. Người vẫn lặng im......