Có khi nhẫn để vị tha Có khi nhẫn để thêm ta bớt thù. Có khi nhẫn tỉnh giả ngu Hơn hơn thiệt thiệt đường tu ai tường.
Hãy hiểu cho rành chữ dại, khôn Thế nào là dại, thế nào là khôn Khôn trong lấn lướt là khôn dại Dại biết nhịn nhường, ấy là dại khôn.
Chữ nhẫn là chữ tượng vàng Ai mà nhẫn được thì càng sống lâu. Muốn cho trên dưới hòa thân Nết quý là nhẫn muôn phần nhớ ghi. Vua tôi mà nhịn chút đi Thế nước vững trọn làm gì chuyển lay Cha con nhẫn được càng hay Tự toàn gia đạo sau này ấm êm. Vợ chồng càng phải nhẫn thêm Thì bày con trẻ khỏi điềm bơ vơ Anh em nhẫn thì được nhờ Gia trung khỏi sự thờ ơ nhạt nhòa. Nhịn bằng hữu sống hài hòa Thì tình chẳng nhạt nghĩa xa hóa gần. Mỗi mỗi sự nhẫn tự thân Người người yêu kính nhân nhân theo về.
Xưa nay những bậc anh hùng, chỉ vì không chịu thiệt, mà hại bao nhiêu công việc lớn.
Một chút giận hai chút tham Lận đận cả đời ri cũng khổ Trăm điều lành, ngàn điều nhịn Thong dong tất dạ rứa mà vui.
Cư xử trong nhà không gì hay bằng ''nghĩa” không gì quý bằng ''nhẫn”. (1) Nghĩa: Điều phải, ở thẳng để chữa những sự chênh lệnh cho được phân minh. (2) Nhẫn: Nhường, nhịn, dung thứ cho được êm thấm.
Nhịn điều sỉ nhục tấm thân yên Nhịn được hơn thua tránh lụy phiền Nhịn kẻ thiếu căn lòng đại lộ Nhịn mầm dục vọng đắc thần tiên.
Có khi nhẫn để bình an Có khi nhẫn để thênh thang cõi lòng.
Thường khi giây phút không nhẫn, mà sinh ra tai .vạ rất to
Nhẫn một chút sóng yên gió lặng Lùi một bước biển rộng trời cao.
Muốn phát tiết thật dễ dàng, muốn nhẫn nại lại rất khó khăn.
Có những điều chúng ta không nhẫn nhịn được thì nó sẽ làm cho chúng ta đau khổ. Nhưng nếu ta nhẫn chịu được thì chính nó lại là nguồn hỷ lạc cho ta.