Xưa nay đều khen người hay sửa lỗi làm lành là bậc hiền, chớ không lấy người không lỗi cho là đẹp. Cho nên, việc làm của con người, từ bậc hạ trí cho đến kẻ hạ ngu không ai tránh khỏi lỗi lầm. Chỉ có kẻ trí mới hay sửa lỗi làm lành, còn kẻ ngu phần nhiều che dấu tội lỗi, tô điểm điều quấy. Phải nên sửa lỗi làm lành thì đức một ngày một sáng, ấy gọi là người quân tử. Còn trang sức lỗi lầm thì ác càng ngày càng tăng, đó là tiểu nhân.
Thế nên, thấy việc nghĩa mà rời bỏ là việc thường tình. Thấy việc lành mà biết vui theo đó là chỗ chuộng của bậc hiền đức vậy.