Kẻ ác người sợ, trời không sợ, người hiền người khinh, trời chẳng khinh.
Trời làm nên tai họa còn có thể tránh được, tự mình làm nên tai họa, thì không thể tránh được.
Cứ làm việc tốt phần mình, trời sẽ cho thứ khác.
Hành thiện gặp quả thiện Hành ác gặt quả ác Đã gieo hạt giống nào Người phải gặt quả nấy.
Độ lượng to lớn bao nhiêu thì phúc trạch to bấy nhiêu. Có mưu sâu độc bao nhiêu thì tai vạ cũng sâu độc bấy nhiêu.
Việc lành làm hôm trước, sinh phước lạc hôm sau.
Chúng ta nên nghiêm túc suy nghĩ trước khi đóng sập cửa, trước khi đốt cầu, trước khi cưa gãy cành cây mà ta đang ngồi ở trên.
Mọi hành động của chúng ta đều có khả năng gây ra đau khổ, và mọi điều chúng ta làm đều có hậu quả với tiếng vang vượt xa những gì ta có thể tưởng tượng ra. Điều này không có nghĩa là chúng ta không nên hành động. Nó có nghĩa là chúng ta nên hành động cẩn thận. Mọi chuyện đều có ý nghĩa.
Cha làm điều chẳng lành, con không chịu thế được, con làm điều chẳng lành, cha không chịu thế được. Làm lành tự được phước đức, làm dữ tự mang họa.
Nguyên nhân và hệ quả là hai mặt của một vấn đề.
Một người chỉ có lý do để hối tiệc khi anh ta gieo hạt và không ai gặt.
Mỗi người nhận được từ cuộc đời những gì mà mình đã bỏ vào đó.
Hành động làm nên ta, hoặc làm hỏng ta, chúng ta là kết quả hành vi của bản thân.
Những người nông cạn tin vào may mắn. Những người mạnh mẽ tin vào nhân quả.
Cuộc sống là tiếng vọng. Điều bạn gửi đi, quay trở về. Điều bạn gieo trồng, bạn sẽ gặt hái. Điều bạn cho, bạn sẽ nhận lại. Điều bạn thấy ở người khác, sẽ tồn tại trong chính bạn.
Người ngồi trong bóng râm ngày hôm nay là nhờ đã trồng cây từ lâu về trước.
Tương lai được mua bằng hiện tại.
Nếu muốn hưởng quả, bạn chớ ngắt hoa.
Đa dục là nguồn gốc của tất cả mọi hành động, và nhân loại.
Không có ngôn từ, không có viết lách và không có sách, sẽ không có lịch sử, không có khái niệm về nhân loại.
Không được mất niềm tin vào nhân loại. Nhân loại là đại dương; một vài giọt nước trong đại dương nhuốm bẩn không khiến đại dương thành bẩn.
Điều đã trở nên rõ rệt tới ngạc nhiên rằng công nghệ đã vượt xa nhân loại.
Tâm tính mỗi người nảy nở như hoa thơm cỏ dại. Nhà giáo dục phải đồng thời vun bón và nhổ cỏ cho sạch.
Nếu chúng ta không cống hiến mình để phụng sự nhân loại thì chúng ta nên phụng sự ai?
Có khi nhẫn để vị tha Có khi nhẫn để thêm ta bớt thù. Có khi nhẫn tỉnh giả ngu Hơn hơn thiệt thiệt đường tu ai tường.
Hãy hiểu cho rành chữ dại, khôn Thế nào là dại, thế nào là khôn Khôn trong lấn lướt là khôn dại Dại biết nhịn nhường, ấy là dại khôn.
Chữ nhẫn là chữ tượng vàng Ai mà nhẫn được thì càng sống lâu. Muốn cho trên dưới hòa thân Nết quý là nhẫn muôn phần nhớ ghi. Vua tôi mà nhịn chút đi Thế nước vững trọn làm gì chuyển lay Cha con nhẫn được càng hay Tự toàn gia đạo sau này ấm êm. Vợ chồng càng phải nhẫn thêm Thì bày con trẻ khỏi điềm bơ vơ Anh em nhẫn thì được nhờ Gia trung khỏi sự thờ ơ nhạt nhòa. Nhịn bằng hữu sống hài hòa Thì tình chẳng nhạt nghĩa xa hóa gần. Mỗi mỗi sự nhẫn tự thân Người người yêu kính nhân nhân theo về.
Xưa nay những bậc anh hùng, chỉ vì không chịu thiệt, mà hại bao nhiêu công việc lớn.
Một chút giận hai chút tham Lận đận cả đời ri cũng khổ Trăm điều lành, ngàn điều nhịn Thong dong tất dạ rứa mà vui.
Cư xử trong nhà không gì hay bằng ''nghĩa” không gì quý bằng ''nhẫn”. (1) Nghĩa: Điều phải, ở thẳng để chữa những sự chênh lệnh cho được phân minh. (2) Nhẫn: Nhường, nhịn, dung thứ cho được êm thấm.
  Trang trước  1 2 3 ... 20 21 22 ... 108 109 110  Trang sau